shuǐ diào gē tóu
水调歌头
jì jì fù jì jì, cǐ yuè gǔ shí míng.
寂寂复寂寂,此月古时明。
yín hé yě biàn chéng lù, huī jié duàn chá héng.
银河也变成陆,灰劫断槎横。
lì luò yīng xióng rú zǐ, miè méi lóng guāng niú dòu, shèng bài àn rán píng.
历落英雄孺子,灭没龙光牛斗,胜败黯然平。
yù dí jiào kōng kuò, zhōng yǒu gù rén qíng.
玉笛叫空阔,终有故人情。
yàn nán fēi, wū rào shù, hè guī chéng.
雁南飞,乌绕树,鹤归城。
wèn jūn yǒu jiǔ, hé bù gǔ sè gèng chuī shēng.
问君有酒,何不鼓瑟更吹笙。
wǒ yǐn wū wū qǐ wǔ, wǒ wǔ qī qī bái fà, gù yǐng kě lián shēng.
我饮呜呜起舞,我舞僛僛白发,顾影可怜生。
jiù rì zhōng qiū kè, jǐ chù jǐ huí qíng.
旧日中秋客,几处几回晴。
“玉笛叫空阔”出自宋代刘辰翁的《水调歌头》,诗句共5个字,诗句拼音为:yù dí jiào kōng kuò,诗句平仄:仄平仄平仄。